VÌ SAO BẠN NÊN SỐNG XA QUÊ
TỰ DO VÀ TRÁCH NHIỆM THỰC RA LÀ MỘT. KHÁC NHAU CHỈ Ở CHỖ BẠN NHÌN NHẬN NÓ LÀ GÌ THÔI.
Sinh nhật 18 tuổi, ba mua cho mình chiếc vali mới cóng. 3 ngày sau đó, mình rời Hà Nội lên máy bay thẳng tiến tới United Kingdom để vào đại học, mở ra một thế giới mình chưa từng biết đến trước đó. Tua lẹ thời gian một chút đến khi về nước, mình quyết định sống và làm việc ở Sài Gòn, một việc thực ra cũng không to tát lắm vì thứ nhất, mọi người cũng đã quen với việc mình xa nhà và thứ hai, bay từ Sài Gòn về nhà cũng chỉ mất vài tiếng nên không có lý do gì phải bi kịch hoá cái sự xa nhà lên.

Và những khía cạnh của việc sống một mình thì đúng như các bạn nghĩ đấy, tự thanh toán hoá đơn, tự dọn dẹp trang trí nhà cửa, tự sắp xếp lịch sinh hoạt, tự phục vụ, tự dọn phân mèo, tự sửa chữa hỏng hóc. Danh sách vừa rồi đối với nhiều bạn, đặc biệt là những bạn còn nhỏ tuổi, thì quả thật là quá kinh. Nhưng danh sách ấy đối với mình lại là sự tự do vô giá. Được tự quyết định tất cả từ những việc nhỏ nhất trong cuộc sống của mình là một sự xa xỉ lớn mà thực sự rất ít người có được.

Nếu bạn đang phân vân không biết có nên chuyển tới một thành phố/đất nước khác, mà còn chần chừ vì sợ không có tiền/ vì bố mẹ không cho/ vì ngại di chuyển/ vì là con một/ vì đủ thứ, thì hãy xem qua những lý do mà các bạn nên chuyển đi, ít nhất một lần trong đời:
1. TRÁI ĐẤT NÀY LÀ CỦA CHÚNG MÌNH

Không có gì quý hơn độc lập tự do. Hãy hình dung bạn có không gian hoàn toàn của riêng mình, nơi bạn tự mua sắm và sắp xếp để phục vụ cuộc sống của mình. Khi vui, bạn gọi bạn bè tới chơi. Khi buồn, bạn ngồi một mình đọc sách, xem phim. Đối với cá nhân mình thì không gian riêng là thứ tài sản không gì thay thế được. Đây là thứ tài sản tinh thần mà chỉ khi bạn sở hữu bạn mới cảm nhận được sự vô giá của nó.
2. CÔNG LỰC TĂNG 10 LẦN

Sau một thời gian sống riêng xa nhà, bạn sẽ tự tin gấp nhiều lần. Bạn sẽ hiểu rằng chỉ cần sức khoẻ, tri thức và trái tim, khắp thế giới này đâu đâu cũng có thể là nhà. Bạn sẽ thấy mình đẹp hơn, tinh nhanh hơn, tư duy mạch lạc hơn và bạn sẽ thấy đâu đâu cũng là những người bạn mới. Thế giới này đẹp và rộng lớn hơn bạn tưởng nhiều. Chỉ cần một bước ra khỏi bong bóng của mình, bạn sẽ không bao giờ quay lại nữa.
3. NUÔI CON GÌ THÌ NUÔI

Mèo, chó, chim, cá, tất cả những gì bạn muốn (trong khả năng của bạn để chăm lo cho nó chu đáo). Bố mẹ bạn có không gian riêng của họ và họ quyết định không nuôi con gì cả. Ngược lại, bạn cũng có quyền có không gian riêng của mình và quyết định việc nuôi con gì trong nhà mình. Đổi lại là bạn phải có trách nhiệm với quyết định của mình.
4. MỐI QUAN HỆ GIỮA BẠN VÀ GIA ĐÌNH SẼ TỐT HƠN

Người ta nói “xa thơm gần thối” là có lý do của nó đó :)))
5. “VỀ NHÀ” LÀ MỘT ĐIỀU ĐÁNG QUÝ

Tất nhiên rồi, nếu quanh năm suốt tháng bạn sống ở nhà thì bạn sẽ không hình dung được giá trị của việc “về nhà”. Nếu có điều gì mình cảm thấy thấm nhất trong gần 10 năm đi đi về về, thì rằng có một nơi để trở về là điều xa xỉ nhất, đáng quý nhất mà không tiền bạc nào mua được.
6. BẠN TRỞ NÊN RỘNG LƯỢNG VÀ VĂN MINH

Việc đến một nơi khác và làm quen với nơi ở mới sẽ khiến bạn nhận ra trên đời này có hàng tỉ cách sống và cách nghĩ khác nhau. Thế giới quan của mỗi người là điều quyết định mọi thứ. Trong khi bạn học cách bảo vệ và “nâng cấp” thế giới quan của mình, bạn cũng sẽ học được cách tôn trọng thế giới quan của người khác.
Bạn đã từng gặp những người có thế giới quan tối tăm chưa? Họ hẹp hòi, buồn bã. Họ phân biệt màu da, vùng miền, giới tính. Họ kém hiểu biết, ít bạn bè. Họ hằn học, hay kêu ca. Họ đổ lỗi cho người khác. Khuôn mặt họ nhăn nheo vì cau có. Họ không bao giờ bước ra khỏi thế giới nhỏ bé của mình.
Do you even see how beautiful this world is? Just pick your feet up and go.
7. LÒNG TỰ TRỌNG

Nếu bạn đã trưởng thành, đã được bố mẹ cho đi học để trang bị đủ kiến thức, trách nhiệm của bạn là tự bỏ đồ ăn lên bàn và tự phục vụ những nhu cầu hết sức cá nhân của mình. Dù tính cách của bạn có thích sống riêng hay không, điều mình vừa nói ở trên là sự thật không thể thay đổi.
KHI BẠN TỰ NUÔI THÂN, BẠN LÀ NGƯỜI TỰ ĐƯA RA LỰA CHỌN. KHI NGƯỜI TA NUÔI BẠN, BẠN KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI QUYẾT ĐỊNH.
Khi bạn tự giải quyết những nhu cầu của mình, bạn trở nên tự trọng, đồng thời được người khác tôn trọng hơn. Khi mà từ chuyện ăn chuyện ở, bạn vẫn còn phụ thuộc vào người khác, mà lại đòi có “quyết định” của riêng mình, thì bạn bị coi là trẻ con mà đòi làm chuyện người lớn. Bạn có muốn bị nhìn nhận như vậy không?

June 14, 2017 @ 11:13 pm
Nếu cuối tháng này em xin đc visa thì t9 em sẽ lên đường đến Uk, em sẽ bắt đầu sống trong môi trường hoàn toàn mới, sẽ có khó khăn, có nỗi buồn mang tên nhớ nhà, sẽ bơ vơ, lạc lõng, nhưng sẽ trưởng thành. Có điều em lại ko biết làm sao mỗi khi buồn hay chán nản. Chị có thể cho em lời khuyên đc không?
Nhân tiện, em cũng tên Giang và em quý chị không phải vì cùng tên mà vì chị làm vlog rất hay!
June 15, 2017 @ 7:54 pm
Cảm ơn chia sẻ của em. Em xem câu trả lời ở đây nhé https://giangoi.com/2017/06/15/hay-doc-khi-ban-cam-thay-nho-nha/
August 17, 2017 @ 12:44 pm
Chị ơi, mấy con mèo của chị xinh quá, bên đó nếu muốn nuôi mèo như chị thì mua hay là xin ở đâu vậy chị?? Chị nuôi mèo vậy có tốn kém không, khoảng bao nhiêu 1 tháng, ở 1 mình thì khi đi học hay đi xa phải nhốt nó ở nhà 1 mình ha chị? Em cảm ơn chị đã chia sẻ những bài viết này nhé!
August 17, 2017 @ 4:52 pm
Hiện chị đang sống và làm việc ở Sài Gòn và có nuôi 3 con mèo, vốn là mèo hoang chị nhặt ngoài đường về. Khi đi du học thì chị không nuôi con gì và chị cũng không khuyến khích các bạn du học sinh nuôi chó mèo vì ở nhà thuê nuôi chó mèo rất rủi ro, đi học cả ngày không có nhiều điều kiện chăm sóc tốt cho nó, và sau này học xong về nước thường là các bạn bỏ lại như bỏ đồ chơi vậy đó, trong khi nó là một mạng sống và sẽ sống trong mười mấy năm chứ không phải món đồ chơi vài năm rồi bỏ. Nếu em đang du học, chị rất khuyến khích em đợi đến lúc học xong về nước, ở ổn định một chỗ rồi mới nuôi nhé.
September 23, 2017 @ 10:28 pm
Chị ơi, em dự định tháng 1/2018 sẽ đi Anh học Master ngành Marketing hoặc Communication vì hiện tại em cũng đang intern cho 1 agency về truyền thông có tiếng ở Hà Nội và định hướng theo ngành này. Chị có thể tư vấn giúp em về trường và cơ hội xin học bổng được không ạ? Liệu có nên qua trung tâm không hả chị? Và về nước thì làm ở Hà Nội hay TP Hồ Chí Minh sẽ tốt hơn ạ? Em cảm ơn chị!
September 23, 2017 @ 10:29 pm
Em viết nhầm, tháng 1/2019 ạ. Em rất mong câu trả lời của chị.
May 6, 2018 @ 3:07 pm
Giang ơi em vừa ngầu nghiến và thấm thấu hết tất cả các bài blog của chịiii! Thích quá chị ơi!
Thích cách chị viết rất ngắn gọn, dễ hiểu nhưng không nhàm chán.
Không liên quan đến bài này nhưng khi nào chị làm một bài review các cuốn sách chị thích đi chịii
Em cảm ơn và chúc chị thật nhiều điều xinh ^^
June 18, 2018 @ 12:09 pm
Chị Giang sinh năm bao nhiêu vậy?
August 29, 2018 @ 9:18 am
Khi e đg sống xa nhà 1 mình ở Sài gòn và dg cảm thấy rất vô định, nhưng nhờ đọc dc bài này của chị mà cảm thấy tốt hơn rồi, e thấy e thật giàu có quá vì bản thân dg tự do rất nhiều, yêu Giang!!! Những điều Giang chia sẻ e thấy có 1 số quan điểm cũng rất giống e, chẳng hạn như sống xa nhà thì mới hiểu dc giá trị của việc về nhà, đi để trở về mà, hjhj, ở 1 mình thì bản lĩnh hơn rất nhiều, đôi khi thấy mình giống con trai quá nhưng vẫn thật vui và tự hào về nó.haha
November 6, 2018 @ 11:44 am
Em muốn sống ở thành phố mới nơi mà công việc của em có điều kiện phát triển nhưng lại khá xa nhà mỗi lần đi về là cả vấn đề lớn vì quê em ở vùng sâu không có sân bay. Nên lúc nào em cũng canh cánh trong lòng là sợ ba mẹ buồn, sợ ở xa không chăm lo được cho ba mẹ,sợ khoảng cách quá xa không về thăm gia đình được thường xuyên…… Em luôn có suy nghĩ là phải đền đáp công ơn của ba mẹ vì họ đã vất vả vì em rất nhiều. Thật sự em rất cần lời khuyên từ chị
November 6, 2018 @ 1:21 pm
E là du học sinh ở đài loan, mới sang được 3 tháng mà tủi thân đủ điều c ạ. Mà sang đây học tiếng trung tưởng không cần học tiếng Anh nữa, không ngờ sang đây học tiếng anh lại càngquantrọng. E muốn học tiếng anh lắm chị nhưng không biết bắt đầu từ đâu, giúp e với!!!
November 6, 2018 @ 5:28 pm
Em cũng đang dự định như vậy, nhưng cảm thấy khó khăn quá, chắc phải một thời gian dài nữa em mới như vậy được. Cảm giác không dám đưa ra quyết định nó tổn thương khủng khiếp. Cái cảm giác phụ thuộc làm em bị stress. Em mới tốt nghiệp được vài tháng, và em đã quyết định ở nhà để học tiếng anh vì em muốn đi xa, mà trong khoảng thời gian em ở nhà em cảm thấy bế tắc vô cùng. Mấy ngày nữa là em thi IELTS, em không tự tin một chút nào và có lẽ em sẽ phải mất thời gian để thi lại nhưng chắc chắn thi xong là em sẽ đi xin việc. Em không thể chịu được, và cũng không bao giờ muốn quay lại khoảng thời gian này nữa. Dù có phải ôn thi một lần nữa, hay bận đến mức như thế nào thì vẫn phải tự lập tài chính. Lúc nào trong đầu em cũng có suy nghĩ mình vô dụng, mặc dù không ai nói gì em hết nhưng chính em tự đặt áp lực cho bản thân mình. Quả thực khoảng thời gian vừa rồi là chuỗi ngày khủng khiếp nhất trong cuộc đời em chị ạ. Nhưng dù có thế nào thì nó cũng sắp qua rồi và em phải thay đổi, không chỉ cứ suy nghĩ mà phải hành động.
Em cảm ơn chị vì mọi bài chị viết, mọi video truyền động lực của chị. Em đã xem, đã đọc lại không biết bao nhiêu lần rồi và nó thực sự giúp ích cho em. Cảm ơn chị nhiều!
November 6, 2018 @ 8:00 pm
Em chào chị thân yêu
Em năm nay vừa tròn 18 tuổi. Em hiện sinh sống ở nước ngoài khoảng 8 tháng cùng với gia đình. Thời gian nay em đang đợi trường (trường online) thẩm định bằng tốt nghiệp của em xem coi có giá trị tại nơi em ở không, vì bằng của em thì ở nơi khác (những năm cấp 3 em cũng hoc online). Nhưng qúa trình này kéo dài quá lâu. Nơi em ở thì phải sử dụng tiếng Pháp (những em lại chưa thể giao tiếp), nhưng trường em học thì sử dụng tiếng anh. Suốt thời gian nay em dang ra sức để trao dôì tiếng anh (nhưng khu này lại không ai nói tiếng anh).Em cảm thấy qúa ngột ngạc khi đã lớn mà chưa làm đươc gì. Em cũng có ý định xin gia đình cho đi làm thêm nhưng em không biết có nên hay không. Em rất mong chi cho em lời khuyên.
January 21, 2019 @ 4:25 pm
Em chào chị Giang, dạo gần đây em bắt đầu đọc thêm blog của chị bên cạnh xem clip hay nghe radio, nhờ vậy mà em hiểu thêm về chị và tìm được một người đồng cảm với mình. Em xách vali sang Nhật cuối năm 2017 (được hơn 1 năm rồi đó chị), em thấy rất vui khi được ra ở riêng và em cũng trải nghiệm được gần hết những gì chị kể trong blog này. Nhưng em lại du học cấp 3, nên tất nhiên em phải ở kí túc xá, và đáng tiếc một tí em gặp không số ít những bạn, những em ở chung mà với một cách suy nghĩ và nhìn nhận việc ở chung rất là…”tào lao” (em xin lỗi chị, nhưng em không biết nên dùng chính xác từ gì để miêu tả), lúc thì giấu đồ nhau, lúc thì ở dơ bày bừa, lúc thì bị nói xấu…Đó là một vài trải nghiệm không đáng có thời gian gần 1 năm nay của em, em kể để có thể chia sẻ thêm cùng chị. Tin vui là khoảng 2 tháng nữa em sẽ được chuyển phòng lên ở cùng 2 bạn khác, 3 đứa khá là hợp tính nhau, hi vọng những điều tốt đẹp. Câu chuyện của em hết rồi, cám ơn chị nếu chị đã đọc đến đây, chúc chị luôn mạnh khỏe để phấn đấu nhá, em chờ video tiếp theo của chị
May 6, 2019 @ 10:52 pm
Chào chị
Năm nay e 19 tuổi, nhà em ở quê nên em rất muốn lên Hà Nội làm việc. Nhưng bố mẹ em không đồng ý. Em nên làm như thế nào. Em mong chị có thể cho e lời khuyên
January 12, 2020 @ 5:33 pm
Cảm ơn Giang vì những lời động viên nhé, chúc Giang luôn gặp may mắn và thành công trong công việc
March 4, 2020 @ 9:14 pm
Giang làm 1 video chia sẽ về chủ đề này trên youtube đi. Rất cần thiết cho nhiều người. Cám ơn Giang